Thứ Sáu, 24 tháng 4, 2020
Đếm ngày xa em.....
Ko biết bao nhiêu ngày rồi ko đc gặp e nhỉ. Thời gian này vào năm ngoái mình vui lắm, hp lắm đúng ko e. Từng bước từng bước đi về phía nhau, cảm xúc dành cho nhau, nỗi nhớ về nhau...mỗi ngày càng nhiều. Vậy mà bây giờ...nếu có thể anh muốn mình bắt đầu lại. Anh ko ngại bắt đầu lại bao nhiêu lần. Điều anh sợ chính là kết thúc mà thôi. Vậy nên anh chỉ muốn có sự bắt đầu chứ ko bao giờ có sự kết thúc. Hứa với nhau nhé, đc ko. Mãi giữ nhau ở trong ❤️. Hình như sắp hết mùa mít non rồi mà chẳng đc ăn một bữa mít trộn do e làm. Những ký ức của năm ngoái trong khoảng thời gian này cứ ùa về khiến anh càng nhớ e nhiều hơn. Khoảng thời gian đẹp nhất có thể trở lại hay ko chẳng phải chúng ta mới là người quyết định sao? Tại sao lại ko để khoảng thời gian đó quay trở lại. Tại sao cứ phải sống trong sự im lặng và chờ đợi. Hôm sn em, anh biết là e rất muốn có mặt ở nơi này. Và điều ước thứ 3 của em ở phía sau còn có mấy dấu chấm, Ko phải là anh ko hiểu ý e đâu. A biết trước đây cũng vậy, bây giờ cũng vậy e chưa bao giờ có ý định rời xa nơi này. Kể cả điều ấy mà a ko hiểu thì sao dám nói thích e, yêu em. Nhưng e biết đó, mọi thứ cũng chỉ là cảm nhận của anh thôi. Em im lặng hoài vậy làm sao anh biết bây giờ em nghĩ gì, có còn nhớ anh hay ko chứ. Hic, thôi mắc việc rồi ko viết tiếp đc.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
-
Nói anh biết lý do vì sao em phải im lặng với anh, lý do vì sao phải giả vờ như ko hề quan tâm anh? Đôi lúc chợt nghĩ nếu dịch corona lây đế...
-
Mỗi lần nghe tiếng xe ga chạy qua anh đều nhìn xem có phải là em không? Bây giờ đến lúc bỏ thói quen đó rồi. Bởi có lẽ em sẽ ko còn xuất hiệ...
-
Giờ này chắc em đag khò khò rồi, tối nay anh ngủ một mình. Cơ hội để anh nhớ em nhiều hơn, mở hình em xem lâu hơn và nhớ về những kỷ niệm củ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét